"Anh à, em biết anh có like page 18+ confs nên em mới viết conf này.
Đã 1 năm trôi qua r, a vẫn hạnh phúc chứ, gã đàn ông ngọt ngào và cũng vô cùng khốn nạn của em?
Chúng ta biết nhau thật tình cờ giữa cả ngàn frs lạ trong flist FB của
nhau. Anh biết cách ăn nói, biết cách lấy lòng em. Em nhớ hoài những
buổi tối mình tám chuyện với nhau hoài không chán, lúc ấy anh hát cho e
nghe, những khi anh kể về những đứa cháu
đáng yêu của a và cả khi anh cho e nói chuyện với chúng qua dt. Em quý
mấy đứa nó lắm. Có thể nói điều mà em thích ở a là giọng Bắc rất ngọt
ngào, ấm áp, sự dịu dàng, hiểu tâm lí và chính những đứa cháu dễ thương
của a là cầu nối đưa trái tim e đến gần a hơn. Cũng vì những điều đó,
những mộng tưởng do e vẽ ra r được a tô cho nó những sắc màu hạnh phúc
mà e đã từ bỏ một người đàn ông yêu thương e vô cùng, người theo đuổi e
từ trước cả a để chọn a. E đã đắm say trong men hp mà không còn tỉnh táo
để nhận ra đã có người đến với anh trước em. Anh chán, nhưng anh nợ
ngta quá nhiều. Anh yêu em (đó là a nói vậy) nhưng anh thật khó để chọn
em. Thật ngụy biện! Anh chỉ cần một đứa con gái còn trinh trắng - đáng
tiếc cho a và đáng buồn cho e, e không còn là con gái! Những ngày sau đó
là những ngày tủi nhục của e, một mặt e bị ""con cọp cái của anh"" bêu
rếu, ngọt nhạt, đe dọa đủ điều, một mặt a đối xử với e như một món đồ
chơi, thích thì a đến, chán thì a đi, đôi khi còn buông những lời làm e
đau và nhục.
Chúng mình bên nhau thật lạ lùng, hôn nhau, ôm ấp nhau
đấy, rồi nói những lời phũ phàng với nhau ngay đấy. Em yêu anh nhưng
bên a lúc nào e cũng thấy đau lòng, nói những lời phũ phàng ấy với a e
cũng không thoải mái j, nhưng cái tự trọng, cái tôi trong em - một đứa
con gái ngoại hình khá, có học thức, có đầu óc - khi biết mình bị lường
gạt mà vẫn đớn đau chấp nhận, đã k thể làm em có thể ngọt ngào với a. Em
hận anh nhưng em cũng yêu anh vô cùng.
Đến một ngày, a nói rằng a k
thể xa người ấy, vì ít ra khi ngta đến với a hãy còn trong trắng... còn
e... dù a ôm e, dù a yêu e như lúc ấy cũng không thể khiến a gạt bỏ ra
khỏi đầu suy nghĩ ấy.. Em thật sự lặng người, thấy đổ vỡ trong lòng
nhưng miệng vẫn gượng cười, a biết k, e đau như xé tim.
Anh bảo rằng
muốn e làm tình nhân của an, e thấy đôi vai mình như hẫng hụt. ""Anh
cho e được j mà muốn làm tình nhân của e?"" e nhếch mép cười nhấn gửi
SMS rồi nhận lại câu trả lời của a:""Ừ.. anh chẳng cho em được gì.""
Suốt cả cuộc đời này, em chẳng bh qên được đoạn đối thoại đó. Kể từ giây phút ấy, em hiểu rằng EM PHẢI RỜI XA ANH.
Anh biết không, khoảng thời gian đầu, e thấy thật khó khăn, nhưng e nhẹ
lòng nhiều lắm.. Từ đó đến nay đã một năm rồi.. Em vẫn nhớ a nhưng
không còn yêu a nữa.. E vẫn độc thân tuy không vui vẻ. Kể từ khi xa a.. e
tự thấy dường như mãi về sau này e sẽ chẳng còn được hp nữa vì trót
mang cái danh ""GÁI MẤT TRINH"". E có yêu người khác nhưng e chẳng dám
tin tưởng, mở lòng, chẳng dám trao trọn cho họ yêu thương vì em sợ.. Bởi
thế nên em đã dần dần để ngta rời xa..
Trong mắt người khác, e
là một đứa con gái kiêu hãnh, thẳng thắn, mạnh mẽ, có bản lĩnh, có cá
tính, k thích dựa dẫm, và sau này, e sẽ là như thế. Một lần bi lụy, mất
mát, khổ đau như vậy là đủ r.
Dù sao e vẫn cảm ơn a đã từng cho e
ngọt ngào, lừa gạt và đau khổ để em biết cuộc sống này không phải lúc
nào cũng đầy màu hồng. E mong a sẽ hp và học cách bằng lòng với những gì
a có a nhé.
E sẽ nhớ lúc a ôm e, dụi đầu vào lòng e nũng nịu gọi e là:""vợ ơi...""
: )
Chào anh.. Thiên Bình!
- Cự Giải -
Ad -Fú Fap Fap- :" Chào em Cự Giải, anh là Song Tử, a không quan trọng trinh tiết đâu :go:
Đăng nhận xét